I. Tác giả
- Xuân
Quỳnh có cuộc đời bất hạnh, luôn khát khao tình yêu, mái ấm gia đìnhvà tình mẫu
tử
- Đặc điểm
hồn thơ: tiếng nói của người phụ nữ giàu yêu thương, khát khao hạnh phúc đời
thường, bình dị, nhiều âu lo, day dứt, trăn trở trong tình yêu.
II. Bài thơ “Sóng”
1. Hoàn cảnh sáng tác
Sóng được
sáng tác năm 1967 trong chuyến đi công tác vùng biển Diêm Điền. Trước khi Sóng
ra đời, Xuân Quỳnh đã phải nếm trải những đổ vỡ trong tình yêu. Đây là bài thơ
tiêu biểu cho hồn thơ và phong cách thơ Xuân Quỳnh. Tác phẩm được in trong tập
Hoa dọc chiến hào (1968).
2. Âm điệu, nhịp điệu của bài thơ
Âm điệu
của bài thơ Sóng là âm điệu của những con sóng ngoài biển khơi, lúc ào ạt, dữ dội,
lúc lại nhẹ nhàng, khoan thai. Âm điệu đó được tạo nên bởi: Thể thơ ngũ ngôn với
những câu thơ được ngắt nhịp linh hoạt.
Bài thơ
có hai hình tượng là “sóng” và “em” – lúc phân tách, soi chiếu vào nhau, lúc nhập
hòa làm một trong một cái tôi trữ tinh duy nhất là Xuân Quỳnh.
3. Nội dung
- Khổ 1 :
+ Sóng
hiện ra với những đối cực Dữ dội >< Dịu êm; ồn ào>< lặng lẽ như những
cung bậc tâm trạng của người phụ nữ khi yêu.
+ Sóng
khát khao thoát khỏi giới hạn chật hẹp (sông) để tìm ra “bể” như người phụ nữ
khát khao tìm đến những chân trời đích thực của tình yêu.
- Khổ 2 :
+ Từ ngàn, triệu năm qua, con sóng vẫn
thế như từ ngàn, triệu năm qua, tình yêu vẫn là một khát vọng cháy bỏng trong
trái tim con người, nhất là tuổi trẻ.
+ Đó cũng là khát vọng cháy bỏng
trong trái tim không bao giờ thôi khát khao yêu đương của nhân vật trữ tình
trong bài thơ.
- Khổ 3, 4 :
+ Không thể truy nguyên nguồn gốc của
sóng cũng như tình yêu của con người. Đó mãi mãi là bí ẩn diệu kì, là sức hấp dẫn
mời gọi của tình yêu. Không thể cắt nghĩa tình yêu và cũng chẳng nên cắt nghĩa
tình yêu bởi rất có thể khi ta biết yêu vì lẽ gì thì cũng là lúc tình yêu ra
đi.
+ Người phụ nữ, nhân vật em trong
bài thơ cũng không thể cắt nghĩa được tình yêu. Một sự bất lực đáng yêu của một
trái tim yêu không chỉ đòi hỏi cảm xúc mà còn đòi hỏi nhận thức mãnh liệt.
- Khổ 5 :
+ Con sóng, dù ở trạng thái nào
(trong lòng sâu, trên mặt nước, ngày hay đêm), đều thao thức một nỗi niềm “nhớ
bờ”. Nỗi nhớ choán cả không gian, thời gian.
+ Tình
yêu của người phụ nữ trong bài thơ cũng vậy. Hạt nhân của nó là nỗi nhớ, một nỗi
nhớ cồn cào, da diết, nỗi nhớ chiếm cả tầng sâu, chiều rộng và trải dài theo thời
gian, lúc hiện hữu, khi lắng sâu, lúc ý thức, khi nằm ngoài sự kiểm soát của ý
thức.
- Khổ 6, 7
+ Cũng như sóng chỉ có một hướng
đích duy nhất là bờ, em chỉ có phương anh làm điểm đến, bất chấp cuộc đời có
nhiều trái ngang.
+ Sự thuỷ
chung của sóng với bờ hay cũng chính là sự chung thuỷ của em với anh. Nếu nỗi
nhớ làm thành biểu hiện nồng nàn, sôi nổi của tình yêu thì sự thuỷ chung lại là
phần đằm sâu trong trái tim người phụ nữ.
- Hai khổ cuối :
+ Sự sống, tình yêu ở thời đại nào
cũng luôn hữu hạn trong tương quan với cái vô thuỷ, vô chung, vô cùng, vô tận của
thiên nhiên, vũ trụ. Trước cái vĩnh hằng của tạo hoá, trước dòng chảy vô hồi,
vô hạn của cuộc đời, tình yêu của con người mãi mãi chỉ là “bóng câu qua cửa sổ”.
Đó là cảm thức về thời gian. Dường như càng yêu mãnh liệt, càng khát khao gắn
bó, con người càng hay nghĩ về thời gian ! Người phụ nữ đang cháy bóng khát
khao yêu và được yêu trong Sóng cũng không phải là ngoại lệ.
+ Vậy, chỉ có một cách duy nhất để
tình yêu trường tồn với thời gian, để trái tim yêu được đập mãi. Đó là “Làm sao được tan ra - Thành trăm con sóng nhỏ
- Giữa biển lớn tình yêu - Để ngàn năm còn vỗ”. Đó là khát vọng được vĩnh cửu
hoá tình yêu, được hoà tình yêu của mình vào khối tình chung của nhân loại, như
con sóng hoà vào đại dương mênh mông, bất tận.
4. Nghệ thuật
- Nhịp
điệu độc đáo, giàu sức liên tưởng: thể thơ năm chữ, cách ngắt nhịp, gieo vần, nối
khổ linh hoạt
- Giọng
điệu tha thiết chân thành, ít nhiều có sự phấp phỏng lo âu.
- Xây dựng
hình tượng sóng như một ẩn dụ nghệ thụât về tình yêu của người phụ nữ.
-Kết cấu
song hành: sóng và em
5. Chủ đề
Sóng là
bài thơ tình đặc sắc. Bài thơ là sự khám phá những khát vọng tình yêu của trái
tim người phụ nữ chân thành, giàu khao khát nhưng cũng rất tự nhiên.
HƯỚNG DẪN LUYỆN TẬP
Câu 1.
(2 điểm): Nêu hoàn cảnh sáng tác, âm điệu, nhịp điệu của bài thơ.
Xem mục
II.1,2
Câu 3.
(5 điểm): Hình tượng sóng và em trong bài thơ “Sóng” của Xuân Quỳnh
Xem mục
II.3,4,5………….VÀ CÁC ĐỀ KHÁC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét